ÐỜI ÐI
Cuồn cuộn đời đi
Và tôi ngồi nhìn đời đi
Rộn rịp đời làm
Và tôi vòng tay nhìn đời làm
Tha thiết đời vui buồn
Và tôi dửng dưng buồn vui riêng
Tưng bừng đời sống
Và tôi chỉ sống nửa mà thôi
Vì tôi đã phải cách ngăn đời
Vì tôi đã phải ra ngoài biên
Ngày trôi
Ngày trời trôi
Ngày của tôi trôi
Ðời tôi bị xé từng ngày
Từng mảnh tiêu tan
Làm sao vá lại cho nguyên cuộc đời
Ðời tôi bị rách dần dần
Rách ngày rách tháng rách lần đến năm
Ðời người đâu có bao lăm
Rách hoài như vậy đến ngần nào thôi
SÁNG TÁC
Vương vấn không gian một ý xinh
Người thơ rạo rực tạc nên hình
Truyền thông, lưu ...... niềm cảm hứng
Ðâu mắt xanh và ai áo xanh
Ôm ở trong lòng mộng rất đẹp
Khắc khoải, cùn khô bút mực chờ
Hương ngát ngàn cao không đón được
Sương móc không nhuần đại mạc trơ
Dồn dập sóng trào tuôn ngọn bút
Một hạt lưu ly, một ngọc quỳnh
Hốt lượm, dàn bài và gọt rũa
Hoan hỉ tràn dâng, sáng tác thành
Ðóa quỳnh hé nở thoát hương xa
Hương đã tan rồi, trút xác thơ
Người thơ lẽo đẽo theo dòng ý
Sáng tác mai dành cả ước mơ
Ðêm 27-10 Tân Mão
VÔ ÐỀ
Ðầu cành lảnh lót tiếng chim đưa
Nửa gối lo phiền tỉnh lại mơ
Nhớ nước bồi hồi ngàn dặm nhạn
Thương nhà trằn trọc mấy canh gà
24-9 Tân Mão
ÐÊM HẬU PHƯƠNG
Tàu dừa thác xối trăng tung bạc
Bờ bụi mơ hồ mỏng biếc sương
Ðêm quê thâu mãi, ngoài xóm giếng
Từng lúc càng lên nhịp rộn ràng
Nông dân tìm mát sau ngày việc
Bàn cãi tăng gia lệnh vỡ oang
Ðoàn sở thiếu nhi đèn hiu hắt
Hát đùa lảnh lót xa dư vang
Thanh nữ dan tay đi học tối
Lòng vui miệng nở sáng ngời trăng
Mầm sống ngàn năm lên mạnh mẽ
Vóc mạnh cười to thiếu những chàng
Trăng thanh bình cũ, sa trường mới
Vệ quốc nhìn trăng chợt nhớ làng
(Nhớ lại Hội Long) 27-10-Tân Mão
GIẾNG LÀNG
Nhà tôi ở cạnh giếng làng
Gốc me bờ đá rộn ràng hôm mai
Luôn luôn có những chàng trai
Mình trần, khố xẫm, tắm phơi thân đồng
Gái tơ gánh nước thẹn thùng
Yếm đào trinh khép, môi hồng nở duyên
Trẻ em sướt mướt tóc huyền
Nước tung toé nắng, miệng huyên thiên cười
Những đêm trăng sáng lên ngôi
Trẻ già quanh giếng đứng ngồi lê la
Hương quê giây phút đậm đà
Nước trong giếng lặng ánh ngà trăng xanh
Từ ngày khói lửa chiến tranh
Những chàng vạm vỡ thú chinh sa trường
Khi chiều dâng chốn biên cương
Bâng khuâng tưởng tới giếng làng nẻo xa
Có nàng gánh nước bơ phờ
Buông lòng đến cõi hoàng hoa muôn trùng
25-7 Tân Mão
CHÁN KHÁCH BỆNH
Trở nên thân thiết một năm rồi
Thỉnh thoảng không chờ cũng đến chơi
Sổ mũi, nhức đầu, đôi buổi ngắn
Rét rừng, kiết lỵ những tuần dài
Uống ăn trưa tối mâm không ngó
Tâm sự ngày đêm chiếu chẳng rời
Chính phủ hôm nào thương nghĩ lại
Tôi về, các bác ở lao chơi
23-9 Tân Mão
MÀU TƯƠNG LAI
Trời nặng sịch
Ðất rầu rầu
Xương chồng núi trắng bệch
Máu tuôn thác đỏ ngầu
Cây gầy treo thịt rách
Cỏ úa vấy da khô
Rưng rưng lửa dụng vách
Nghi ngút khói xây lầu
Từng trận sóng cồn không rửa sạch
Từng cơn bão táp chói thêm màu
Ầm ầm thét giận dữ
Vang vang la căm hờn
Thê lương lời than thở
Tỉ tê giọng đau rên
Kinh trời động đất bom đạn nổ
Inh tai nhức óc thép gang rền
Người gục trên sa trường
Người gục trong nhà hoang
Người ngã âm thầm trong đêm vắng
Người tan tành xác giữa ngày vàng
Ôi! sắc màu hỗn loạn
Âm thanh rùng rợn
Ðiệu bộ điên cuồng và mê loạn
Theo nhịp sống quay cuồng
Ai đã dàn bày màn bi tráng?
Ai đã đạo diễn lớp kinh hoàng?
Sân khấu đời hiện tại
Ðịa đàng! địa đàng!
Người dần xa cách mãi
Thiên đàng, thiên đàng!
Người bao giờ bước tới?
Xây lưng đời ác mộng, bạn ơi
Tôi dâng người tường mộng tương lai
Tương lai màu xanh dịu
Tương lai màu hồng tươi
Êm êm ca nhạc trổi
Rạng rỡ nét vui cười
Cầm tay già trẻ gái trai
So chân điệu múa, sóng lời câu ca
Thanh bình, thanh bình
Ðời ấm xinh
Giang san riêng trăm vẻ
Thế giới chung một tình
Ai xây, ai dựng ngày mai?
Thôi chẳng nói
Ai xây, ai dựng ngày mai?
Người trai tráng
Say men lý tưởng
Say nhiệm mầu tín ngưỡng
Ra xây dựng khung đời
Ai dựng nhà bằng bùn hôi, gỗ độc?
Ai dựng nhà bằng lửa đuốc, máu xương?
Ai xây nhà không hồ vôi, mộng chốt?
Ai xây nhà không ràng buộc yêu thương?
Ðâu người trai tráng
Say men lý tưởng
Say nhiệm mầu tín ngưỡng
Ra xây dựng ngày mai huy hoàng
Ðịa đàng hay Thiên đàng?
Tương lai màu xanh dịu
Tương lai màu hồng tươi
23-6 Tân Mão
RỜI LONG MỸ
Màn mây trăng che mặt
Nghé nhòm đôi vì sao
Ðêm mơ hồ, trôi giạt
Những bóng người về đâu?
Dùng dằng tay xiềng xích
Bước chậm âm thầm gieo
Nghe súng đạn lạch cạch
Người áp giải liền theo
Tiếng gà trong xóm bé
Ðêm đã trở canh nào?
Ðò ngang không nên nghĩa
Ôi! cách biệt làm sao!
Qua eo, đường lối lạ:
Hai bên thành núi cao
Qua truông và qua phá
Buồn nhớ lời ca dao
Xin Trời mau hửng sáng
Ðể ngừng bước lao đao
Mở xiềng, bỏ gói nặng
Cởi bớt niềm thương đau
18-6 Tân Mão
ÐÂY CHÀNG ÐI TỚI
( Nhã thi )
Ðây CHÀNG đi tới
Băng đồi và vượt núi
CHÀNG rất đỗi mến yêu
Phăng phăng nhẹ gót hươu
Ðây CHÀNG đã đứng
Sau bờ tường trắng
Tựa bên khung
Và hé mắt kẽ song
Và CHÀNG rất đỗi mến yêu
Cùng tôi thầm thĩ:
"Bạn ơi! mau trở dậy
"Hỡi chim bồ câu, người đẹp của ta!
"Tới đây đông lạnh đã qua
"Gió mưa về hút nẻo xa xăm rồi
"Này hoa đã nở trên đồi
"Ðây mùa trở lại tỉa cồi nương nho
"Chim cườm bên trại líu lo
"Cây vả đã đậu những dò trái non
"Nơi nơi, đầu xóm cuối thôn
"Nương nho hoa nở hương dồn gần xa
"Trở dậy đi hỡi bạn
"Hỡi người đẹp của ta
"Hỡi chim bồ câu ẩn nấp
"Trong hốc đá, trong kẽ bờ
"Tới đây hé lộ dung nhan
"Nói lên, cho thoảng tiếng đàn bên tai
"Tiếng nàng êm dịu nàng ơi!
"Mặt nàng rạng rỡ sáng ngời phù dung"
15-6 Tân Mão
TRĂNG VÀ BÓNG
Xưa, tuyệt thế thi nhân
Uống rượu vắng tri âm
Nâng chén cùng trăng, bóng
Ca múa kịp vui xuân
Nay, luân lạc phong trần
Cách biệt mọi tương thân
Dưới trăng ngồi không rượu
Nhìn trăng tôi tần ngần
Trăng ơi, trăng thanh tao
Mà lòng tôi ba đào
Trăm mối vương trần lụy
Dám cùng trăng tiêu dao?
Nơi ngõ hẹp vườn sâu
Ðến cùng tôi đêm thâu
Ðể cho hình với bóng
Mời nhau chén lệ sầu
Một đêm trăng thịnh
13-6 Tân Mão
NĂM GIA AN
Gót phiêu lãng chiều vương thôn trắng
Dừa mướt xanh hoe nắng đìu hiu
Êm ả trúc đan từng ngõ lặng
Nghe dậy từ đầu ý mến yêu
Ðêm kia trăng nửa vừa chênh chếch
Lần lối không vàng bước thấp cao
Cũng rắp về xây mùa cô tịch
Quên lửng phiền hoa gió mới ào
Lần lữa vào sâu mùa tạm gởi
Quyến luyến vương dần tim yêu thương
Chiều nhìn mây bạc xa chơi với
Yên tưởng đây là một cố hương
Quen thuộc bao rồi từng ngõ mở
Từng ngôi nhà trắng lá rèm xanh
Từng vườn thu dịu, hè rạng rỡ
Ðêm gội nguồn trăng rướm mượt cành
Sao mờ trống điểm chòm xao xuyến
Rộn rịp người đi kinh lễ mai
Thánh đường âm hưởng ngàn kinh nguyện
Sưởi ấm hồn run sợ lạ loài
Lững thững hôm mai đường một lối
Chào đón cười thân nở thế hoa
Lão ẩn hấp hay nhìn cháu nội
Từ mẫu buồn con ngỡ quá nhà
Trẻ nhỏ xa mừng cao tiếng gọi
Gái trai trò mến kính nghiêng đầu
Hiên dài, trăng gió, tình lui tới
Trà sớm đàn khuya chuyện trước sau
Về đây cũng mến người thôn nữ
Mắt dài lá mộng, sáng lưu ly
Gió sớm ngập ngừng tà trắng lụa
Ảnh hình thôn trắng gửi lòng si
Tránh lụy phiền hoa mùa chửa vẹn
Nắng buổi đầu thu lại trắng thôn
Ra đi, không chào, không hứa hẹn
Lạnh lùng để lại mấy cô đơn
Trời cách biệt chiều nhìn mây nhạn
Về thôn xa ý lại tìm đường
Từng nhà còn để riêng phòng bạn
Từng lòng còn trữ tấm yêu thương
Rất từ bi Mẹ ngồi trên núi
Xin giữ gìn cho con Gia an
Cho kẻ âu lo nguồn an ủi
Cho người lâm lụy phước bình an
Những ngày đầu xa Gia an
GIÓ ÐÊM
Nhà ai mỏng giấc bình bồng
Nửa đêm Nam giậy đồng không rạt rào
Nghe thôi chợt tỉnh chiêm bao
Buồn thương lòng giậy sóng trào lênh lang
Xóm quạnh nhà người giấc mỏng manh
Nửa đêm Nam giậy rạt rào quanh
Nghe thôi chợt tỉnh chiêm bao hão
Lòng bãi trào tuôn sóng rập rình
HỜN TRĂNG
Ánh lưu ly, trăng tan thành suối ngọc
Gió phiêu phiêu vương hương ngát đêm nồng
Say nhạc thơ, hồn mơ bến trăng trong
Chẳng nương gió ngược lên dòng suối ngọc
Thuyền hồn tôi buồm tơi và mái gãy
Ra giữa dòng như chiếc bách lênh đênh
Ðêm đêm buồn, chẳng ngược suối trăng xanh
Không mong mỏi gặp thuyền hồn tri kỷ
Nên mùa về trăng lại xanh đêm
Mà tôi để mặc một thềm trăng trong
Cửa nan cài khép cấm phòng
Xanh thơm trăng gió ngoài song uổng lời
Các Mùa trăng hè Tân Mão
EM GẦY HƠN GỐC LIỄU
Anh vẫn tưởng là lời nói dối
Vô tình thôi, chẳng ý lừa nhau
Hoặc không nữa, là lời an ủi
Ðể người đi khỏi tủi riêng sầu
Cũng có lẽ em buồn in ít
Nói thêm cho đáng chuyện thở than
Hay chàng thơ ca sầu ly biệt
Những tình xưa cũ, đáy thời gian
Cùng nhau không nói lời mây nước
Anh có ngờ đâu em héo hon
Em ơi! Anh biết làm sao được
Gió bụi còn tung lắm dặm buồn
Ðời anh phiêu bạt chim giông bão
Ðời em, êm dậy mộng chiều xuân
Thôi em! dứt bỏ tình xa hão
Xây ấm vui trên mộng rất gần
Kỷ niệm 25-11 Tân Mão
BUỒN HƠN NHỚ
Thướt tha bóng dáng thuyền quyên
Phù dung tươi vẻ hương duyên lên nồng
Ða mang vốn nghiệp đèo bòng
Hồn cài then khóa nào lòng mơ say
Có khi nàng đến hây hây
Lòng tôi hoa nở hương bay một trời
Nghẹn ngào chẳng dám ngỏ lời
Nàng đi, tan vỡ cả đài mộng hoa
Thế rồi tương biệt chẳng ngờ
Mắt chưa soi mắt, tình chưa thấu tình
Mây trời, bèo nước lênh đênh
Sương mờ bao nẻo, buồn xanh mấy ngàn
Chiều hôm trăng gió cô đơn
Gió trăng chốn cũ có còn như xưa
Bây giờ chẳng cách mà xa
Khéo chi vương vấn, ngẩn ngơ cả chiều
8-11 Tân Mão
BÂNG QUƠ
Buồn bâng quơ, nhớ cũng bâng quơ
Gần gũi khi nao khéo hững hờ
Yêu thương e ấp, tình không nói
Xa rồi vương vấn tội tình thơ
Tóc đẹp vì ai đượm ánh huyền?
Má phù dung ấy bởi ai duyên?
Hai mua xuân lại, thời gian chảy
Áo màu trinh bạch có y nguyên?
Hay là lần lữa tháng thành năm
Mắt thuyền theo dõi mộng xa xăm
Hoa lòng vừa hé hương phong nhị
Một chút vương vương mãi nhớ thầm
Cũng muốn khuây quên giữa dặm đường
Nhưng khi bàng bạc khói hay sương
Khi hoàng hôn xuống, chiều lên khắp
Nhìn sao lấp lánh lại mơ màng
28-11 Tân Mão
THÁP NGÀ
Tôi đã nhận một trái tim tươi nở
Ðón yêu thương hoa hé hứng tình sương
Bình sứ Giang tây, dễ dàng rạn vỡ
Những bàn tay, xin hãy rất dịu dàng
Chút gót vương cũng xịu ngành mắc cỡ
Những bước đi xin hãy rất nương nương
Tôi đã nhận một trí thèm cao rộng
Mang đi trên muôn vạn cánh chim hồng
Cõi tư tưởng, vòm trời xanh lồng lộng
Ngàn hướng đi, vô tận đến vô cùng
Nhưng ôm ấp say mơ niềm ước vọng
Bao tâm hồn cùng một mối cảm thông
........................................................
CẢM THÔNG
Ðêm nay nghe rét lạnh về
Luồn trong mưa gió bốn bề bao la
Nghiêng nghiêng gối chiếc mộng chờ
Chăn đơn thao thức canh gà lạ tai
Ðêm trường, mưa gió chơi vơi
Quán lòng xiêu vẹo không vài liếp thưa
Mênh mông hồn lạc dặm mờ
Có bao hồn lạnh, đâu là quán quen
Gió nung thơ lạnh ước nguyền
Mưa trầm nhạc lặng phím huyền tơ vương
Sớm mai nắng có hanh vàng?
Có giờ hội ngộ ngỡ ngàng ấm vui?
10-11 Tân Mão
TỪ ẤY ANH RA ÐI
Từ ấy anh ra đi
Dòng xa dần ngàn trắng
Từng bến quạnh thuyền neo
Hai mùa hương mai vắng
Từ ấy anh ra đi
Thuyền xa dần bến nhạc
Mòn mỏi lắng tiếng tơ
Chẳng buồn rung lời trúc
Từ ấy anh ra đi
Chim xa dần tổ ấm
Nửa trăng soi vườn xưa
Nửa soi đường vàng dặm
Từ ấy anh ra đi
Xác xơ màu gió bụi
Gốc liễu em võ vàng
Buồn dâng khi nghĩ tới
25-11 Tân Mão
XUÂN MỘNG
Hiu hiu xuân mộng ngát hương tình
Ý thắm rạt rào sức sống xanh
Sực tỉnh trăng mờ pha sương đục
Mơ màng gà gáy tiếng sang canh
19-1 Nhâm Thìn
THỔN THỨC
Ðâu đây dìu dặt khúc Nam Bình
Nơi nơi triền miên ngưng âm thanh
Là lời thổn thức của non nước
Binh đao oằn oại, mộng thanh bình?
Hay lời thổn thức của thời đại
Trôi xuôi để bén một thời xinh?
Hay lời thổn thức người thương nữ
Trăm cuộc truy hoan nặng một tình?
Hay lời thổn thức giòng tâm tưởng
Lột xác theo Mùa đã thắm xanh?
Nơi nơi triền miên ngưng âm thanh
Triền miên đau đớn nghén thai lành
Nước non thời đại chung thổn thức
Hạt đã gieo rồi, mộng sẽ xanh
26-1 Nhâm Thìn
ÐÊM XOÀI
Ai chở về đây nguyệt mấy thuyền
Ðêm ngà mỗi lúc một lên duyên
Trăng dừa lạnh rót màu trinh bạch
Gió bãi trầm ca khúc diệu huyền
Ngõ quạnh vương hương Mùa chớm nở
Vườn sâu khép nép ý y nguyên
Tóc buông Người đẹp đâu so phím?
Ðể lựa dòng hoa thả cánh thuyền
12-11 Tân Mão
XUÂN XA CON
Sáng nay lững thững Xuân về
Hương thanh sắc đạm bước đi ngập ngừng
Tôi nghe thoảng lại dư hương
Những Xuân xưa cũ còn vương ngạt ngào
Chạnh thương hai chút anh đào
Trở lui ký vãng Xuân nào thắm xanh?
Mai kia còn những Xuân lành
Hương mùa đượm lại và tình ấm thêm
8-1 Nhâm Thìn
CON ÐẾN THĂM
Tuần trăng, tháng mạnh nơi lao xá
Lận đận hai con đến bẽ bàng
Gần chặp xa lâu lo dệt sợ
Tủi nhiều mừng ít nhớ hòa thương
Trăng sương soi dõi bao canh lạnh
Tâm ý dò theo bấy dặm vàng
Cúi lạy Ðức Bà hằng cứu giúp
Gia đình xum họp thắm yêu đương
12-1 Nhâm Thìn
ÐÊM TÙ KHÔNG NGỦ
Một đêm thao thức mấy canh tròn
Gối mỏng sàn thưa lạnh chiếu đơn
Rả rích mái phòng mưa chẳng nặng
Nhặt thưa ngõ trại mõ không dòn
Nơi đây trằn trọc thương tình bạn
Ðâu đó bơ vơ tủi phận con
Chờ đợi tiếng gà ngoài xóm rộn
Gọi về buổi sáng ấm tươi hơn
15-1 Nhâm Thìn
CHIẾC CHIM NON
Khi bảng lảng hoàng hôn
Chiếc chim non cô đơn
Bồn chồn
Và trên cành nỉ non
Cuối một mùa xuân thắm
yêu đương
Chim sinh giữa một tổ uyên ương
Chim mẹ yêu kiều và tha thiết
Chăm chiu ấp ủ quá niềm thương
Chim sinh giữa một tổ uyên ương
Chim mẹ yêu kiều và tha thiết
Chăm chiu ấp ủ quá niềm thương
Chưa đến mùa thu mẹ kiệt sức
Nhìn bạn nhìn con lòng tấm tức
Một sáng đìu hiu gió quyến hồn
Trong tổ uyên ương sầu rưng rức
Chim trống nuốt sầu
nuôi con thơ
Sáng sáng tìm mồi những nẻo xa
Chiều chiều trở lại mồi ngon ngọt
Tổ cũ yêu thương lại đặm đà
Sáng sáng tìm mồi những nẻo xa
Chiều chiều trở lại mồi ngon ngọt
Tổ cũ yêu thương lại đặm đà
Quá say tự do và cao
rộng
Ðôi cánh tung trời theo cánh mộng
Hôm nao vương lưới Người dữ giăng
Buồn thương trong chiếc lồng tù túng
Ðôi cánh tung trời theo cánh mộng
Hôm nao vương lưới Người dữ giăng
Buồn thương trong chiếc lồng tù túng
Từng chiều bảng lảng
hoàng hôn
Chiếc chim non cô đơn
Mong đợi bồn chồn
Tối rồi đêm dày đặc
Mà lá mỏng cành đơn
Tối rồi Thu độc ác
Với gió dập mưa dồn
Thấm lạnh cô đơn
Chiếc chim non nỉ non
Trong tổ chim trằn trọc
Trong giấc mộng thiu dần
Và thấy HUY HOÀNG, ÐẦM ẤM, THIÊN ƠN
Chiếc chim non cô đơn
Mong đợi bồn chồn
Tối rồi đêm dày đặc
Mà lá mỏng cành đơn
Tối rồi Thu độc ác
Với gió dập mưa dồn
Thấm lạnh cô đơn
Chiếc chim non nỉ non
Trong tổ chim trằn trọc
Trong giấc mộng thiu dần
Và thấy HUY HOÀNG, ÐẦM ẤM, THIÊN ƠN
8-6 Tân Mão
ÐÂU ÐÂY
Ðâu đây sông Lại lờ đờ
Canh khuya vọng tiếng nước bờ xe dâng
Ðâu đây Nàng đứng bâng khuâng
Sáng nao áo lụa trắng rung nắng vàng
Cách sông không đến dặm đàng
Ðêm đêm trăng nước mơ màng xa khơi
Cách Nàng cũng chẳng mấy thôi
Ðêm đêm bóng dáng chơi vơi mộng vàng
Về đây một mái bên đường
Nối đời cầm giữ võ vàng hôm mai
Sông ơi! Trăng nước đầy vơi?
Nàng ơi! có biết một người ở đây...?
24-4 Tân Mão
MƯA NGOÀI LÀNG
Xế chiều ầm ĩ nổi cơn giông
Bỗng nhớ làng quê xa đứng trông
Phía ấy mưa sa và gió táp
Có ai ướt áo, sợ, buồn không?
5-6 Tân Mão
TIỄN NGƯỜI CÁCH BIỆT
Mấy chiều cách dậu êm tiếng địch
Chiều nay lắng gió, gió đìu hiu
Tưởng cách nhau không buồn xa nữa
Nhớ nhung rày gởi gió mây chiều
13-7 Tân Mão
ƯỚC XƯA
Ngàn thông ẩn ẩn từng mây biếc
Vườn đọng thâm u nếp cỏ tranh
Ðào thắm, liễu ròn, thời gian chảy
Gót người không bợn lối rêu xanh
Chỉ thông đan lọc trăng gờn gợn
Băng dặm rừng hương gió chín lành
Thánh thót suối ngàn gieo tiếng ngọc
Hiu hiu ru vỗ khúc tâm tình
Say trăng, vui gió, mê hoa cỏ
Chờ buổi nhân gian đượm thái bình
14-7 Tân Mão
THU SỚM
Rộn ràng sáng lạn mới hôm qua
Mấy giọt ba tiêu bỗng mịt mờ
Mây giãi màn thưa cây núi bạc
Trời in sắc lạt nước sông tờ
Từng cây ve muộn còn ngân tiếng
Lưng dậu cúc mùa chửa điểm hoa
Một cánh ngô đồng gieo giếng lạnh
Sầu đà ấp úng giữa lời thơ
15-7 Tân Mão
TIẾNG TRƯA
Phòng khép thanh u
Vườn ngoài sáng chói
Nằm nhìn lỗ dọi
Trưa đi từ từ
Gió đi đâu nhỉ
Lúc lúc rạt rào
Tưởng chừng ngoài ấy
Hoa bóng cây chao
Lọt qua các kẽ
Ánh vàng lao xao
Tò vò khéo vẽ
Tổ tròn mấy nao!
Bên hè lạc mẹ
Chiêm chiếp gà nào?
Nhỏ to thầm thỉ
Ai đó tâm đầu
Tiếng chày nhè nhẹ
Mỏi chẳng dơ cao
Thôn con quạnh quẽ
Gà thưa xạc xào
Võng ngừng rên rỉ
Người ngủ rồi sao?
Lúc lúc rạt rào
Tưởng chừng ngoài ấy
Hoa bóng cây chao
Lọt qua các kẽ
Ánh vàng lao xao
Tò vò khéo vẽ
Tổ tròn mấy nao!
Bên hè lạc mẹ
Chiêm chiếp gà nào?
Nhỏ to thầm thỉ
Ai đó tâm đầu
Tiếng chày nhè nhẹ
Mỏi chẳng dơ cao
Thôn con quạnh quẽ
Gà thưa xạc xào
Võng ngừng rên rỉ
Người ngủ rồi sao?
Trưa nay tôi sống trưa
nào
Cũng bao tiếng ấy rì rào bốn bên
Bóng không ngả xuống rèm trên
Trưa đi chầm chậm, triền miên, hững hờ
Cũng bao tiếng ấy rì rào bốn bên
Bóng không ngả xuống rèm trên
Trưa đi chầm chậm, triền miên, hững hờ
7-7 Tân Mão
HOÀNG HÔN
Nay
hoàng hôn nữa lại mai hôn hoàng
N.D.
Mon coeur lassé de tout, même de l'espérance L.?
N.D.
Mon coeur lassé de tout, même de l'espérance L.?
Từng chiều, từng chiều nữa
Từ đâu rót hôn hoàng?
Bâng khuâng non đượm biếc...
Gục rũ, cây bẽ bàng...
Không gieo một vèo lá...
Không thoảng một hơi hương
Hương phong buồn cánh bướm
Chim ngừng đâu bên rừng
Ðôi mái nhà bé nhỏ
Khói mỏng hoài vấn vương
Áng đồng xa lạc lõng
Chở về trời ngang ngang
Lòng ai rung tiếng trúc
Ánh sao Hôm mơ màng
Từng chiều, từng chiều nữa
Ðâu dâng buồn mông mênh?
Hoàng hôn, hoàng hôn lại
Thêm rối môi tơ mành
Bao nhiêu niềm thương mến
Muốn phai lần hương trinh
Mỗi chiều lòng thêm héo
Hoa hy vọng xanh xanh
5-7 Tân Mão Lập Thu
No comments:
Post a Comment