XUÂN NHÂM THÌN
Trời đất thêm một vòng
Giấc ngủ năm vừa mới
Mây mù cảnh còn đông
Nắng xuân người những đợi
Chăn đơn mình hơi mình
Bước này sao lắm nỗi
Hai Tết bao nhiêu tình
Niềm riêng ai tỏ với
Giòng ý hướng về đâu
Thân yêu ảnh phập phồng
Nuốt lệ không ngăn lệ
Ru lòng chỉ nặng lòng
Ðường mai ấy đường nao?
Bèo mây gót ngại ngần
Ơn trên đời thắm lại
Ðằm ấm một trời xuân
HOA THÁI BẠCH
Hoa Thái Bạch đỉnh dừa sáng ánh
Dơi thượng huyền một cánh đầu non
Khuôn lam mấy sợi mây gòn
Lê thê gợi gió mỏi mòn điệu ve
Giờ Cha Mẹ lòng se mắt lệ
Trước sân ngồi lặng lẽ bên nhau
Trắng phau sương phủ mái đầu
Mênh mông bể sóng nào đâu bến nhàn
Giờ mấy trẻ vầy đàn em chị
Chuyện bâng quơ thủ thỉ còn chơi
Ham vui gắng nói gượng cười
Giọng rài chen mộng my lười thoáng mơ
Giờ mong nhớ ngẩn ngơ trăm mối
Nàng sầu xa ngược lối ngày xinh
Tơ đan vướng ảnh vương hình
Thương ai hiu quạnh, tủi mình quạnh hiu
Hoa Thái Bạch chiều chiều lại nở
Dơi thượng huyền lớn nhỏ theo đêm
Nao nao niềm lại chạnh niềm
Phập phồng gió lộng nổi chìm về thân
CƠM TÙ
Bữa cơm can cứu có đâu sang
Một nắm con con chút mắm xoàng
Bản nhạt thời gian nhờ chuyển điệu
Miến coi bằng đọi qúy hơn vàng
KHÔNG ÐỀ
BÀI 1
Tay còng, chân lạ ruộng thêm lầy
Lấm tấm mưa phùn lấm tấm bay
Róc rách gần sa tuôn nước bạc
Trăng dường ái ngại lẩn sau mây
BÀI 2
Thề quét rợ tấm thân há quản
Chôn đất Hồ nửa vạn gấm lông
Nắm xương vô định bên sông
Phòng xuân còn vướng mộng lòng khá thương
Chôn đất Hồ nửa vạn gấm lông
Nắm xương vô định bên sông
Phòng xuân còn vướng mộng lòng khá thương
CUNG TỪ
Thu trước thu này năm muốn trọn
Cung đi cung lại án đang chờ
Bồi hồi chín đoạn tin phù phỏng
Thao thức năm canh mộng vẩn vơ
Lúc nhớ đàn ôm dò ý nhạc
Khi buồn giấy trải đón tình thơ
Chòm xoan trước ngõ cành xao xuyến
Bóng thước bên song giọng ỡm ờ...
MIÊN MAN KHÔNG ÐỀ
Miên man trải khúc không gian sầu
Rì rào muôn lệ luyến trời cao
Bâng khuâng thoảng điệu thời gian oán
Rỉ rả muôn lời khóc bể dâu
Mưa rơi thánh thót mưa rơi
Chòm xoan cau mặt quả đồi trơ gan
Miên man tràn mộng miên man
Lòng xao sóng nhớ trí hàng mạch đau
Lòng xao nhớ trăm câu tâm sự
Hàng mạch đau ngàn chữ nhớ thương
CHIÊM BAO
Trớ trêu giấc bướm mộng đi về
Chợt tỉnh ôm lòng chạnh tái tê
Mõ trại cầm canh tai vẳng dội
Nghiêng mình trở gối động sàn tre
NGUYỄN HỮU LỘC
(1917-1952)
No comments:
Post a Comment