Người là một hướng đạo sinh
Người yêu sông núi, yêu tình thế nhân
Yêu thơ văn, với yêu đàn
Và yêu Bác ái, Công bằng, Tự do
Noi theo lý tưởng tôn thờ
Người đem tâm trí nguyện lo cho đời
Non sông khói lửa tơi bời
Người đi xây lại cuộc đời yên vui
Gian nguy thử thách, không lùi
Trải bao cay đắng ngọt bùi, vững tin
Con đường người chọn cho mình
Người đi, dù phải hy sinh cũng đành
Người là tráng sĩ nhiệt thành
Giữa lòng hoả ngục đấu tranh không sờn
Non sông còn tiếng oán hờn
Còn cơn đau khổ, Người còn xông pha
Kiên trì, khí phách, vị tha
Sá gì uy vũ, sợ chi gông xiềng
Một chiều súng nổ bên triền
Người là Tượng đá của niềm tiếc thương
Âm thầm tôi khóc trong tim...
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
* Hạc là tên Rừng của Đoàn Đức Thoan
No comments:
Post a Comment