Ðồng nai, anh ở đầu sông
Sài gòn, em vẫn uống nguồn Ðồng nai
Xa nhau vì phận tù đày
Ðời thành một khoảng cách dài vô biên
Non sông từ thủa Rồng Tiên
Bốn ngàn năm vẫn ngửa nghiêng từng hồi
Anh hùng thay bậc đổi ngôi
Sá gì con tốt ở nơi giang đầu
Từng năm, vận nước ngặt nghèo
Từng năm, anh cứ bọt bèo đầu sông
Từng năm,
rồi lại từng năm
Em làm cô phụ
nuôi con,
chờ chồng
Ðồng Ðăng xứ Lạng có buồn
Khi nhìn Tô Thị mỏi mòn đầu non?
rồi lại từng năm
Em làm cô phụ
nuôi con,
chờ chồng
Ðồng Ðăng xứ Lạng có buồn
Khi nhìn Tô Thị mỏi mòn đầu non?
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment