Sao người còn gọi đến tên
Gợi niềm dĩ vãng ngủ yên không đành
Thủa ngây ngô, bỏ học hành
Làm thơ và viết thư tình gửi đi
Gợi niềm dĩ vãng ngủ yên không đành
Thủa ngây ngô, bỏ học hành
Làm thơ và viết thư tình gửi đi
Kể ra ta thật ngu si
Tình chưa kịp chớm, lâm ly thở dài
Người về giữ nét trang đài
Còn ta phiêu bạt như loài ngựa hoang
Ta không thích kể tràng giang
Quãng đời ta đã lang thang, nổi chìm
Những gì ta vẫn đi tìm
Trong cơn bão loạn của tình thế nhân
Và trong những lúc gian truân
Mấy lần ta tưởng đã yên nấm mồ
May còn ngọn gió H.O.
Cho ta vẫn sống, làm thơ cho mình
Chỉ chừa tật viết thư tình
Ta ngày xưa ấy, nay chừng già nua
Nhưng khi nhìn lá cuối mùa
Tâm tư dù lắng vẫn thừa xót xa
Tình chưa kịp chớm, lâm ly thở dài
Người về giữ nét trang đài
Còn ta phiêu bạt như loài ngựa hoang
Ta không thích kể tràng giang
Quãng đời ta đã lang thang, nổi chìm
Những gì ta vẫn đi tìm
Trong cơn bão loạn của tình thế nhân
Và trong những lúc gian truân
Mấy lần ta tưởng đã yên nấm mồ
May còn ngọn gió H.O.
Cho ta vẫn sống, làm thơ cho mình
Chỉ chừa tật viết thư tình
Ta ngày xưa ấy, nay chừng già nua
Nhưng khi nhìn lá cuối mùa
Tâm tư dù lắng vẫn thừa xót xa
Nghe người còn nhắc đến ta
Bấy nhiêu năm, hẳn chưa là đã quên
Bấy nhiêu năm, hẳn chưa là đã quên
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment