Pages

"Ao Sau Vườn" vốn là một trang Web đã từng góp mặt trên mạng từ năm 1998 nhằm phổ biến những sáng tác của cá nhân tôi để cùng chia xẻ với mọi người, nhưng nay đã đóng lại vì khả năng kỹ thuật cũng như sức khoẻ không còn cho phép tôi duy trì trang Web này như cũ. Tuy nhiên, để đáp lại chút duyên tri ngộ cũng như cảm tình mà nhiều bạn bè và độc giả đã dành cho trang Web trên bấy lâu nên tôi dùng trang blog này làm nơi lưu trữ các sáng tác trên hầu giúp qúy bạn bè và độc giả có thể ghé vào đọc khi muốn tìm lại chút kỷ niệm nào đó đối với "Ao Sau Vườn".

Tuesday, February 5, 2013

Có Những Đàn Chim -Yên Nê


Tôi lên năm
Mẹ đưa tôi về thăm quê ngoại
Xe lửa chạy qua cầu ngang một giòng sông
Ngôi nhà ngói đỏ
Tiếng chim hót líu lo trong vườn


Con chim yểng trong chuồng nói tiếng người lên tiếng chào khách
Ngoại nhìn tôi tần ngần như thể không tin
Và rồi hôm nào đó, điều tôi chưa hề nghĩ
Dành riêng cho tôi đó, con sáo nhỏ trong chiếc lồng tre
Con chim sáo không biết nói
Nó nhảy lung tung trong chiếc lồng chật chội
Có ngày chim sẽ nói, ngoại vỗ về
Tôi chưa được nghe con chim sáo nói tiếng nào
Con chim sáo đã chết, lúc nào? tại sao? tôi không nhớ
Lại có tiếng còi tàu rúc lên từ giã sân ga
Ðâu đây có một đàn chim trời bay tít về xa
Tôi sống rất ơ hờ 
 
Tôi lên bảy
Tôi sống với cha mẹ tại một huyện nhỏ miền Trung
Mẹ đưa tôi đến chơi nhà một viên chức trong vùng
Tôi mê mải ngắm chiếc lồng có con chim sáo
Con sáo gần biết nói, người kia bảo tôi thế
Tôi theo mẹ trở về với chiếc lồng có con sáo bên trong
Tôi muốn tự tay mình nâng niu con sáo
Cửa lồng mở, và con sáo vụt vỗ cánh bay xa
Có một đàn sáo trời vừa thấp thoáng bay qua...
Rồi một hôm có những lá cờ đỏ xuất hiện đầy đường
Từng rừng người tay vung cao nắm đấm hoan hô, đả đảo
Có những con chim trong vườn nghe động vỗ cánh bay lên
Tôi theo cha mẹ giã từ ngôi huyện nhỏ và buồn
Tôi sống trong sự ngơ ngác 
 
Tôi lên mười
Mẹ tôi lâm bệnh từ những ngày tản cư gian khổ
Cha tôi bây giờ đi làm bằng chiếc xe đạp tồi tàn
Tôi đã quen làm bạn với bọn trẻ trong làng
Và chim chóc làm tổ trong các khu vườn rộng
Bọn trẻ vẫn hay tìm bắt chim con trong tổ về nuôi
Tôi cũng kiếm cho mình một con sáo nhỏ
Rồi đây tôi sẽ dạy cho sáo nói tiếng người
Con sáo đã đến ngày đủ lông đủ cánh
Tôi mở lồng đặt con sáo lên tay
Con sáo ngước nhìn tôi rồi vỗ cánh
Con mèo quen thuộc từ đâu nhảy xổ lại thật bất ngờ
Con chim sáo đã chết với những vết thương rướm máu
Một buổi sáng thức dậy, tôi không còn mẹ
Và một chiều cha tôi cũng đã nằm xuống mang theo hoài bão của mình
Tôi không còn nuôi con chim nào từ đấy
Tôi sống trong sự tiếc nuối ngỡ ngàng 

 
Nhiều năm trôi qua
Tôi bây giờ không giống ngày xưa
Trên mình tôi là bộ quần áo màu xanh lá rừng
Tôi đã đi nhiều nơi, dừng lại nhiều chỗ
Máy bay chở tôi đi và chỉ đáp xuống thành phố
Những cánh rừng bây giờ khuất dưới những cụm mây
Và còn đâu những đàn chim trời xưa mỏi cánh bay...
Tôi đã quá quen với những phố phường chật hẹp
Có những con chim kiểng trong lồng bày bán ở lề đường
Có những con chim đồng nội vật vờ trên hàng rào dây kẽm gai
Có những con chim nhà hốt hoảng vì những tiếng nổ long trời lở đất
Và có cả những con chim chiên vàng xiên xâu bày trên dĩa đồ nhậu
Hình như không có cái gì làm cho tôi vừa ý, kể cả tôi
Tôi sống với những băn khoăn ray rứt 

 
Ðã qua nửa đời người
Tôi bây giờ ăn ở trong một khoảng không gian rất giới hạn
Khu rừng hoang quanh chỗ tôi ở đã bị khai phá làm rẫy trồng khoai
Sau buổi lao động tôi và những kẻ áo có đóng dấu lại được lùa về trại
Như người ta lùa bầy trâu về chuồng
Trong sân trại còn sót lại một cây rừng đứng trụ trơ vơ
Mỗi hoàng hôn lại có một đàn chim bay về tìm chỗ đậu
Tôi nhìn đàn chim ríu rít tìm cho mình một chỗ ngủ qua đêm
Tôi cũng bị lùa vào căn nhà đóng kín được khóa trái bên ngoài
Tiếng đàn chim im bặt khi trời vừa sập tối
Ðàn chim ngủ và tôi cũng dỗ giấc ngủ sau khi nghe hiệu kẻng
Ngày mai khi trời hừng sáng
Ðàn chim lại sẽ líu lo chào mừng ban ngày và vỗ cánh bay đi
Và tôi sẽ nhìn theo như thể muốn thấy lại bằng an

Yên Nê Đoàn Văn Khanh

No comments:

Post a Comment