Một đôi mắt khẽ
long lanh
Một khuôn mặt chợt quay nhanh thẹn thùng
Một đôi chân bước ngập ngừng
Một đôi tay mãi chẳng dừng loay hoay
Một khuôn mặt chợt quay nhanh thẹn thùng
Một đôi chân bước ngập ngừng
Một đôi tay mãi chẳng dừng loay hoay
Hình như mẹ gọi đâu
đây
Ðể em giúp mẹ làm ngay cơm chiều
Ðể em giúp mẹ làm ngay cơm chiều
Hỡi cô em bé ngày nào
Chiều nay anh đã bắt đầu bâng khuâng
Chiều nay anh đã bắt đầu bâng khuâng
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment