Còn chăng, hoặc chẳng bao giờ
Quê hương vẫn đó, tuổi thơ lại về
Vẫn gian nhà ngói ven đê
Và giàn thiên lý bên hè ngất ngây
Thu về có gió heo may
Bếp hồng có khói lam bay chiều chiều
Nồi canh nghi ngút mùi riêu
Xa xa đồng vọng sáo diều vi vu
Em tôi buồn ngủ, à ư....
Võng đưa, có tiếng ngoại ru bùi ngùi
Ngọn đèn sáng tỏa đôi nơi
Cha ngồi đọc báo, mẹ ngồi vá khâu
Trước nhà có mấy hàng cau
Hương đêm thoảng xuống dây trầu lân la
Nhà bên có gốc mơ già
Có cô bạn bê, ơ hờ... dễ thương
Ngày ngày chung một mái trường
Những đêm trăng sáng, ra vườn giung giăng
Quê hương vẫn đó, tuổi thơ lại về
Vẫn gian nhà ngói ven đê
Và giàn thiên lý bên hè ngất ngây
Thu về có gió heo may
Bếp hồng có khói lam bay chiều chiều
Nồi canh nghi ngút mùi riêu
Xa xa đồng vọng sáo diều vi vu
Em tôi buồn ngủ, à ư....
Võng đưa, có tiếng ngoại ru bùi ngùi
Ngọn đèn sáng tỏa đôi nơi
Cha ngồi đọc báo, mẹ ngồi vá khâu
Trước nhà có mấy hàng cau
Hương đêm thoảng xuống dây trầu lân la
Nhà bên có gốc mơ già
Có cô bạn bê, ơ hờ... dễ thương
Ngày ngày chung một mái trường
Những đêm trăng sáng, ra vườn giung giăng
Chao ơi ! Sao quá lẹ làng
Tuổi thơ qua mất, quê hương đâu rồi
Có bao giờ nữa hay thôi
Nhà luôn có nóc, cuộc đời có nhau
Ngàn xưa quyện lấy ngàn sau
Cho tôi xoá sạch nỗi sầu bao la
Tuổi thơ qua mất, quê hương đâu rồi
Có bao giờ nữa hay thôi
Nhà luôn có nóc, cuộc đời có nhau
Ngàn xưa quyện lấy ngàn sau
Cho tôi xoá sạch nỗi sầu bao la
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment