Giã từ manh áo thư sinh
Giã từ luôn cả chút tình ngẩn ngơ
Ba lô, nón sắt, giày sô
Khoác lên áo lính, ta là chinh nhân...
Giã từ luôn cả chút tình ngẩn ngơ
Ba lô, nón sắt, giày sô
Khoác lên áo lính, ta là chinh nhân...
Ta không đánh giặc xa
gần
Một tay cầm phấn, tay cầm các bin
Quân trường, giảng sử rao kinh
Mười năm áo lính, ta nhìn can qua
Một tay cầm phấn, tay cầm các bin
Quân trường, giảng sử rao kinh
Mười năm áo lính, ta nhìn can qua
Một ngày chợt đến, không chờ
Giã từ áo lính, tròng vô áo tù
Ta đi vào cõi mịt mù
Áo ta đã vá, vết thù còn in
Giã từ áo lính, tròng vô áo tù
Ta đi vào cõi mịt mù
Áo ta đã vá, vết thù còn in
Năm năm lao động khổ
hình
Áo ta rách quá, ta nhìn không ra
Áo ta rách quá, ta nhìn không ra
Hỡi người em gái xưa
xa
Mười lăm năm!
Thoáng!
Ta già như điên!
Mười lăm năm!
Thoáng!
Ta già như điên!
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment