Này, cầm đi! Chiếc poncho
Thản nhiên mà đón cam go vào đời
Ngày mai mưa nặng hạt rơi
Poncho là chiếc áo tơi che mình
Rồi đây mưa nắng xập xình
Poncho thay mái nhà xinh êm đềm
Poncho là chiếu, là mền
Võng ru anh ngủ, mong tìm chiêm bao
Ðừng quên rằng nghiệp binh đao
Ðường hành quân vẫn gắt gao, dập dồn
Lỡ mà xa bến vượt sông
Poncho là chiếc phao bồng bềnh trôi
Trong cơn lửa đạn tơi bời
Poncho là cáng tải người thương binh
Ngày nào chưa dứt chiến chinh
Thì xin giữ lấy con tim hững hờ
"Mưa trên poncho",
tình vẫn nên thơ
Xin đừng tiếc hận bất ngờ đời trai
Vì lần đạn mỏi tầm bay
Cũng poncho này gói trọn đời anh
Thản nhiên mà đón cam go vào đời
Ngày mai mưa nặng hạt rơi
Poncho là chiếc áo tơi che mình
Rồi đây mưa nắng xập xình
Poncho thay mái nhà xinh êm đềm
Poncho là chiếu, là mền
Võng ru anh ngủ, mong tìm chiêm bao
Ðừng quên rằng nghiệp binh đao
Ðường hành quân vẫn gắt gao, dập dồn
Lỡ mà xa bến vượt sông
Poncho là chiếc phao bồng bềnh trôi
Trong cơn lửa đạn tơi bời
Poncho là cáng tải người thương binh
Ngày nào chưa dứt chiến chinh
Thì xin giữ lấy con tim hững hờ
"Mưa trên poncho",
tình vẫn nên thơ
Xin đừng tiếc hận bất ngờ đời trai
Vì lần đạn mỏi tầm bay
Cũng poncho này gói trọn đời anh
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment