Ra đi từ lũy tre già
Dù trong dù đục, ao nhà còn vương
Nơi đây, giữa tiếng nhạc cuồng
Ta nghe ray rứt điệu buồn ca dao
Nhớ người con gái năm nao
Ví mình như tấm lụa đào mà thương
Người đi rải rác muôn phương
Mấy ai còn nhớ giá gương nhiễu điều
Trăm năm rong ruổi đành liều
Ngàn năm lắng đọng, vẫn nhiều ước mơ
Ai đi bốn bể năm bờ
Ta mong chung một chuyến đò xưa xa
Ngày nào mỏi gối bôn ba
Ta về khoát nước ao nhà rửa chân
Dù trong dù đục, ao nhà còn vương
Nơi đây, giữa tiếng nhạc cuồng
Ta nghe ray rứt điệu buồn ca dao
Nhớ người con gái năm nao
Ví mình như tấm lụa đào mà thương
Người đi rải rác muôn phương
Mấy ai còn nhớ giá gương nhiễu điều
Trăm năm rong ruổi đành liều
Ngàn năm lắng đọng, vẫn nhiều ước mơ
Ai đi bốn bể năm bờ
Ta mong chung một chuyến đò xưa xa
Ngày nào mỏi gối bôn ba
Ta về khoát nước ao nhà rửa chân
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment