Nắng
nghiêng, bóng đổ qua đường
Chiều lên thăm thẳm sau lưng Tượng ngồi
Khói hương mờ ảo bên đồi
Tượng ngồi thương tiếc, cho đời tiếc thương
Ðạn bom cày xới quê hương
Tự do Hạnh phúc: con đường gian nan
Bao nhiêu năm mãi tương tàn
Người đi chinh chiến, nghĩa trang đường về
Tuổi đời vừa chớm đam mê
Ðã nghe réo gọi lời thề nước non
Chiều lên thăm thẳm sau lưng Tượng ngồi
Khói hương mờ ảo bên đồi
Tượng ngồi thương tiếc, cho đời tiếc thương
Ðạn bom cày xới quê hương
Tự do Hạnh phúc: con đường gian nan
Bao nhiêu năm mãi tương tàn
Người đi chinh chiến, nghĩa trang đường về
Tuổi đời vừa chớm đam mê
Ðã nghe réo gọi lời thề nước non
Nước non, ơi hỡi nước non
Vong thân, cuồng vọng, vẫn còn đảo điên
Hận thù tiếp nối triền miên
Tuổi hai mươi vẫn bấp bênh vào đời
Hai mươi năm mẹ ru hời
Ðể rồi một buổi nghẹn lời khóc con
Từng ngày, cuối lũng đầu non
Lửa căm thù đốt cháy mòn tuổi xanh
Tượng ngồi nhìn cuộc phân tranh
Ðếm sầu cô quạnh lên vành khăn tang
Nỗi lòng trải với ngàn năm
Trong niềm thương tiếc muôn vàn tiếc thương
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment