Em đừng lên dáng kiêu sa
Nhìn ta hờ hững, thêm già dối gian
Ðường em đi rộng thênh thang
Ðường ta gai góc, gian nan còn dài
Không chung lý tưởng vào đời
Thần tiên đã chết từ thời ấu thơ
Một lần nuối tiếc đơn sơ
Ta khờ khạo viết vần thơ tạ tình
Bao năm phấn đấu quên mình
Em đà chối bỏ tâm tình xa xưa
Chuyện trời, hết nắng qua mưa
Chuyện mình thôi nhỉ, cũng vừa niêm phong
Mai ta về đáy tâm hồn
Gom mơ vét mộng thả giòng sông quên
Nhìn ta hờ hững, thêm già dối gian
Ðường em đi rộng thênh thang
Ðường ta gai góc, gian nan còn dài
Không chung lý tưởng vào đời
Thần tiên đã chết từ thời ấu thơ
Một lần nuối tiếc đơn sơ
Ta khờ khạo viết vần thơ tạ tình
Bao năm phấn đấu quên mình
Em đà chối bỏ tâm tình xa xưa
Chuyện trời, hết nắng qua mưa
Chuyện mình thôi nhỉ, cũng vừa niêm phong
Mai ta về đáy tâm hồn
Gom mơ vét mộng thả giòng sông quên
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment