Bao năm rồi, vẫn
mịt mờ
T. 52, Suối Máu, bây giờ Hàm tân
Người đi, ngày một xa dần
Ngày về, người đã bớt lần chờ mong
Cầm bằng tráng sĩ qua sông
Một đi là khó trông mong ngày về
Mặc cho khổ nhục ê chề
Mặc cho ngày tháng lê thê, bình bồng
Ðêm đêm lòng tự nhủ lòng
Ðời còn tăm tối, người còn long đong
T. 52, Suối Máu, bây giờ Hàm tân
Người đi, ngày một xa dần
Ngày về, người đã bớt lần chờ mong
Cầm bằng tráng sĩ qua sông
Một đi là khó trông mong ngày về
Mặc cho khổ nhục ê chề
Mặc cho ngày tháng lê thê, bình bồng
Ðêm đêm lòng tự nhủ lòng
Ðời còn tăm tối, người còn long đong
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment