Loanh quanh rồi
cũng vào còng
Biệt giam, ta ở một phòng mình ta
Giã từ nhân thế gần xa
Ðời ta không ở tay ta nữa rồi
Non sông uất hận ngút trời
Cũng đành quẳng hết, làm người vô lo
Ngày ngày hai bữa chẳng no
Sáng chiều hết đứng, nằm co, lại ngồi
Ngồi buồn, giết muỗi đem phơi
Vặt râu làm kiếm, đâm đời đảo điên
Biệt giam, ta ở một phòng mình ta
Giã từ nhân thế gần xa
Ðời ta không ở tay ta nữa rồi
Non sông uất hận ngút trời
Cũng đành quẳng hết, làm người vô lo
Ngày ngày hai bữa chẳng no
Sáng chiều hết đứng, nằm co, lại ngồi
Ngồi buồn, giết muỗi đem phơi
Vặt râu làm kiếm, đâm đời đảo điên
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment