Tôi
mang thân phận lưu đày
Đem hồn lưu lạc giãi bày văn chương
Nhắc về Đà lạt mù sương
Quân trường Võ bị, mùi hương dã qùy...
Em từ bỏ xứ ra đi
Bóng hình phố cũ còn ghi trong lòng
Nhớ quê đồi núi chập chùng
Có an pha đỏ điểm rừng thông xanh
Có người anh đã hy sinh
Vì mang hoài bão đấu tranh cho đời
Em từ giã biệt núi đồi
Lòng hằng tưởng nhớ một thời đã qua
Nên em thích dạo gần xa
Lang thang chữ nghĩa Trang nhà gặp tôi
Một thời Đà lạt xa xôi
Sa cơ đành phải xứ người dung thân
Biết tôi qua chút thơ văn
Mến tôi qua những tâm tình ước mơ
Tôi thương em tựa ngày xưa
Có người em nhỏ ngây thơ đợi quà
Người anh từ dạo không về
Để em cứ mãi thẫn thờ nhớ mong
Em và tôi giờ xa xăm
Tôi vùng Bắc Mỹ, em Nam Bán cầu
Ước mơ hoài bão ngày nào
Chưa phai đã thấy mái đầu bạc sương
Chút duyên tri ngộ văn chương
Thương về chốn cũ không mong ngày về
Thôi thì tình nước tình quê
Tình người Võ bị xông pha quên mình
Bao nhiêu nhớ bấy nhiêu tình
Cho tôi chung một chút tình gửi em
Đem hồn lưu lạc giãi bày văn chương
Nhắc về Đà lạt mù sương
Quân trường Võ bị, mùi hương dã qùy...
Em từ bỏ xứ ra đi
Bóng hình phố cũ còn ghi trong lòng
Nhớ quê đồi núi chập chùng
Có an pha đỏ điểm rừng thông xanh
Có người anh đã hy sinh
Vì mang hoài bão đấu tranh cho đời
Em từ giã biệt núi đồi
Lòng hằng tưởng nhớ một thời đã qua
Nên em thích dạo gần xa
Lang thang chữ nghĩa Trang nhà gặp tôi
Một thời Đà lạt xa xôi
Sa cơ đành phải xứ người dung thân
Biết tôi qua chút thơ văn
Mến tôi qua những tâm tình ước mơ
Tôi thương em tựa ngày xưa
Có người em nhỏ ngây thơ đợi quà
Người anh từ dạo không về
Để em cứ mãi thẫn thờ nhớ mong
Em và tôi giờ xa xăm
Tôi vùng Bắc Mỹ, em Nam Bán cầu
Ước mơ hoài bão ngày nào
Chưa phai đã thấy mái đầu bạc sương
Chút duyên tri ngộ văn chương
Thương về chốn cũ không mong ngày về
Thôi thì tình nước tình quê
Tình người Võ bị xông pha quên mình
Bao nhiêu nhớ bấy nhiêu tình
Cho tôi chung một chút tình gửi em
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment