Tuổi em lên mấy hở
em?
Em đi chân đất, lấm lem bụi đường
Áo em sứt nút, hở sườn
Tay mân mê một cọng rơm ướt mềm
Mặt em thoang thoảng nét buồn
Nhưng đôi mắt sáng no tròn ước mơ
Nụ cười em thật ngây thơ
Nhìn bong bóng nở lững lờ bay cao
Cọng rơm quả thật nhiệm mầu
Tạo cho em những tinh cầu thần tiên
Nhẹ nhàng, trong sáng, bình yên
Mong manh tựa ráng chiều nghiêng sau đồi
Em đi chân đất, lấm lem bụi đường
Áo em sứt nút, hở sườn
Tay mân mê một cọng rơm ướt mềm
Mặt em thoang thoảng nét buồn
Nhưng đôi mắt sáng no tròn ước mơ
Nụ cười em thật ngây thơ
Nhìn bong bóng nở lững lờ bay cao
Cọng rơm quả thật nhiệm mầu
Tạo cho em những tinh cầu thần tiên
Nhẹ nhàng, trong sáng, bình yên
Mong manh tựa ráng chiều nghiêng sau đồi
Tuổi em chưa biết bồi hồi
Thoáng vui, thoáng nhớ, thoáng rồi lại quên
Cha em xa vắng dặm ngàn
Mẹ em khuya sớm tảo tần chợ đông
Em ngồi chơi với tuổi hồng
Thổi từng bong bóng, chờ mong mẹ về
Tuổi hồng len lén ngủ mê
Ru em từng lúc tỉ tê vào hồn
Chút vui trong hắt hiu buồn
Chút mơ giữa những tầm thường nhỏ nhoi
Cho em vẫn mỉm miệng cười
Dang tay đón lấy cuộc đời bấp bênh
Thoáng vui, thoáng nhớ, thoáng rồi lại quên
Cha em xa vắng dặm ngàn
Mẹ em khuya sớm tảo tần chợ đông
Em ngồi chơi với tuổi hồng
Thổi từng bong bóng, chờ mong mẹ về
Tuổi hồng len lén ngủ mê
Ru em từng lúc tỉ tê vào hồn
Chút vui trong hắt hiu buồn
Chút mơ giữa những tầm thường nhỏ nhoi
Cho em vẫn mỉm miệng cười
Dang tay đón lấy cuộc đời bấp bênh
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment