Anh là lính trận, biên cương
Còn tôi là lính quân trường, bút nghiên
Bao năm chinh chiến triền miên
Mỗi người một ngả, chưa quen nhưng gần
Mùa xuân chưa đến một lần
Quê hương nhuộm đỏ, tan tành ước mơ
Giờ đây chung một trại tù
Mang danh cải tạo, vết thù trên lưng
Hiểu nhau qua ánh mắt nhìn
Nửa vòng tay lỏng, bao tình dấu yêu
Thân tù bao quản trớ trêu
Niềm tin là chút tự kiêu cuối cùng
Anh còn nuôi chí hào hùng
Và tôi giữ lấy tấc lòng trung trinh
Mỗi người tự hiểu lấy mình
Tương lai nhiều ngả, nhưng tình vẫn chung
Một chiều lao động bình
thường
Nửa vòng tay lỏng, se lòng dấu yêu
Núi rừng mở lối phiêu lưu
Anh đi, mong nối nhịp cầu mai sau...
Nửa vòng tay lỏng, se lòng dấu yêu
Núi rừng mở lối phiêu lưu
Anh đi, mong nối nhịp cầu mai sau...
Niềm vui thấp thoáng
qua mau
Trên lưng lằn đạn đào sâu vết thù
Tiếc thương câm nín, nhưng mà...
Nửa vòng tay lỏng... giã từ dấu yêu!
Trên lưng lằn đạn đào sâu vết thù
Tiếc thương câm nín, nhưng mà...
Nửa vòng tay lỏng... giã từ dấu yêu!
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment