Thôi đừng nhắc
làm chi ngày xưa ấy
Ðời thần tiên vì chưa biết hẹn hò
Người với người vui niềm vui nho nhỏ
Tuổi chưa tròn nên tên gọi chỉ là thương
Ðời thần tiên vì chưa biết hẹn hò
Người với người vui niềm vui nho nhỏ
Tuổi chưa tròn nên tên gọi chỉ là thương
Thời gian đến
mang theo niềm tục lụy
Tuổi lên rồi người chợt biết sầu mong
Niềm vui nhỏ trôi vào miền hoang tưởng
Người tìm nơi có bến đợi sông chờ
Có giòng đời mang lên mình tên tuổi
Có nẻo đi về trong nỗi nhớ đam mê
Tuổi lên rồi người chợt biết sầu mong
Niềm vui nhỏ trôi vào miền hoang tưởng
Người tìm nơi có bến đợi sông chờ
Có giòng đời mang lên mình tên tuổi
Có nẻo đi về trong nỗi nhớ đam mê
Rồi từ đó như mây trời trôi dạt
Người từ ly theo bến nước bềnh bồng
Mang hệ lụy của giòng đời tên tuổi
Ðiệp khúc buồn của muôn kiếp nhân sinh
Tuổi đưa người
đi dần vào mai một
Tên gọi thành cho mộng tưởng phôi pha
Ðời vụn vỡ người tìm gom kỷ niệm
Ngày xưa ấy còn chăng một thoáng mờ
Người níu kéo thời gian về dĩ vãng
U uẩn buồn theo nỗi nhớ không tên
Ai hiểu gì ai để mà nhớ hay quên
Tên gọi thành cho mộng tưởng phôi pha
Ðời vụn vỡ người tìm gom kỷ niệm
Ngày xưa ấy còn chăng một thoáng mờ
Người níu kéo thời gian về dĩ vãng
U uẩn buồn theo nỗi nhớ không tên
Ai hiểu gì ai để mà nhớ hay quên
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment