Em cùng tôi một tuổi
đời
Sinh ra nhằm buổi giao thời đảo điên
Những ngày thơ ấu hồn nhiên
Ước mình như truyện thần tiên tuổi hồng
Tuổi hồng như nắng vừa lên
Mang nguồn tươi sáng, gieo mầm tin yêu
Sinh ra nhằm buổi giao thời đảo điên
Những ngày thơ ấu hồn nhiên
Ước mình như truyện thần tiên tuổi hồng
Tuổi hồng như nắng vừa lên
Mang nguồn tươi sáng, gieo mầm tin yêu
Hai nhà vốn dĩ đồng
liêu
Cùng yêu tổ quốc ngờ đâu khác đường
Nhà em mơ tưởng Ðại đồng
Gia đình tôi chuộng tâm hồn tự do
Con đường hạnh phúc quanh co
Ðau thương đã đến, ước mơ phải tàn
Em cùng tôi bỗng ngỡ ngàng
Chưa quen thù hận, chỉ man mác buồn...
Cùng yêu tổ quốc ngờ đâu khác đường
Nhà em mơ tưởng Ðại đồng
Gia đình tôi chuộng tâm hồn tự do
Con đường hạnh phúc quanh co
Ðau thương đã đến, ước mơ phải tàn
Em cùng tôi bỗng ngỡ ngàng
Chưa quen thù hận, chỉ man mác buồn...
Ðến ngày đất nước
qua phân
Em theo tập kết, tôi lần về Nam
Vết đau thương cũ chưa lành
Chiến tranh lại đã lan tràn khắp nơi
Tôi giờ tuổi quá đôi mươi
Ðộng viên vào lính, nối đời đấu tranh
Ðời thì dối trá gian manh
Tự do, Công lý loanh quanh đường cùng
Nhũng đêm gối súng canh trường
Bỏ quên giấc ngủ, nghe từng giọt mưa
Nhớ về thơ ấu xa xưa
Thần tiên lạc mất bao giờ, nơi nao?
Em theo tập kết, tôi lần về Nam
Vết đau thương cũ chưa lành
Chiến tranh lại đã lan tràn khắp nơi
Tôi giờ tuổi quá đôi mươi
Ðộng viên vào lính, nối đời đấu tranh
Ðời thì dối trá gian manh
Tự do, Công lý loanh quanh đường cùng
Nhũng đêm gối súng canh trường
Bỏ quên giấc ngủ, nghe từng giọt mưa
Nhớ về thơ ấu xa xưa
Thần tiên lạc mất bao giờ, nơi nao?
Em giờ biết đã ra sao
Có bao giờ thấy nao nao trong lòng?
Có từng khắc khoải tâm hồn
Vọng về thơ ấu thấy buồn cô đơn?
Hay là cán bộ Trường sơn
Tưởng mình giải phóng mà nung căm thù?
Ðấu tranh cho lý tưởng mù
Dâng đời son trẻ làm tù vong thân
Nợ nần xương máu cùm chân
Em cùng tôi buộc cầm bằng đối đương
Có bao giờ thấy nao nao trong lòng?
Có từng khắc khoải tâm hồn
Vọng về thơ ấu thấy buồn cô đơn?
Hay là cán bộ Trường sơn
Tưởng mình giải phóng mà nung căm thù?
Ðấu tranh cho lý tưởng mù
Dâng đời son trẻ làm tù vong thân
Nợ nần xương máu cùm chân
Em cùng tôi buộc cầm bằng đối đương
Thần tiên về cõi hoang
đường
Con người tìm sống, đau thương tìm người
Biết sao mà gửi đôi lời
Sao mình không được như thời hồn nhiên
Chỉ còn đất loạn, trời điên
Con người mất cả thần tiên tuổi hồng
Thì trong khói lửa mịt mùng
Bom rơi đạn lạc, xin đừng hận nhau
Con người tìm sống, đau thương tìm người
Biết sao mà gửi đôi lời
Sao mình không được như thời hồn nhiên
Chỉ còn đất loạn, trời điên
Con người mất cả thần tiên tuổi hồng
Thì trong khói lửa mịt mùng
Bom rơi đạn lạc, xin đừng hận nhau
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment