Vút lên, bổng cánh, tung
trời
Nhớ thương vời vợi, thấy đời trôi qua
Giòng sông cũ đã mờ xa
Chút mơ ước nhỏ cũng là viển vông
Không mong làm kiếp phiêu bồng
Sao chia ly lại là đường đến nhau
Trong ta là nuối tiếc đầu
Mắt ai nhuốm sầu, cô quạnh trời xa
Nhớ thương vời vợi, thấy đời trôi qua
Giòng sông cũ đã mờ xa
Chút mơ ước nhỏ cũng là viển vông
Không mong làm kiếp phiêu bồng
Sao chia ly lại là đường đến nhau
Trong ta là nuối tiếc đầu
Mắt ai nhuốm sầu, cô quạnh trời xa
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment