Với màu áo lính trên
người
Tôi về Ðà lạt một ngày cuối đông
Mây đang đuổi nắng đầu non
Gió đang thủ thỉ cùng thông quanh đồi
Nhìn hoa đào nở, bồi hồi
Ðất thanh bình quá, sao đời chưa yên!
Tôi về Ðà lạt một ngày cuối đông
Mây đang đuổi nắng đầu non
Gió đang thủ thỉ cùng thông quanh đồi
Nhìn hoa đào nở, bồi hồi
Ðất thanh bình quá, sao đời chưa yên!
Tôi là người lính động
viên
Vì quê hương, tạm gác niềm riêng tây
Tưởng chừng ước nguyện rồi đây
Theo mùa khói lửa mà mai một dần
Chuyển về Võ bị dạy văn
Nghiệp văn áo võ, bâng khuâng ngỡ ngàng
Lâm viên đồi suối mơ màng
Mimosa nở hoa vàng quanh năm
Sương mù lũng thấp giăng giăng
Ðêm đêm giá lạnh lan man núi rừng
Nhìn màu áo trận quân trường
Chiều mưa sáng nắng kiêu hùng bước chân
Và an pha đỏ cuối tuần
Ðiểm hồng đôi má mùa xuân cạnh hồ
Chợt nghe gắn bó hẹn hò
Thuyền neo bến đỗ bên bờ suối mơ
Ðời êm êm tựa bài thơ
Cho người vun xới giấc mơ trồng người...
Vì quê hương, tạm gác niềm riêng tây
Tưởng chừng ước nguyện rồi đây
Theo mùa khói lửa mà mai một dần
Chuyển về Võ bị dạy văn
Nghiệp văn áo võ, bâng khuâng ngỡ ngàng
Lâm viên đồi suối mơ màng
Mimosa nở hoa vàng quanh năm
Sương mù lũng thấp giăng giăng
Ðêm đêm giá lạnh lan man núi rừng
Nhìn màu áo trận quân trường
Chiều mưa sáng nắng kiêu hùng bước chân
Và an pha đỏ cuối tuần
Ðiểm hồng đôi má mùa xuân cạnh hồ
Chợt nghe gắn bó hẹn hò
Thuyền neo bến đỗ bên bờ suối mơ
Ðời êm êm tựa bài thơ
Cho người vun xới giấc mơ trồng người...
Với màu áo trận trên
người
Tôi rời Ðà lạt một ngày đầu xuân
Tôi di chuyển với đoàn quân
Trên từng chặng nhỏ gian truân hành trình
Ba lô, súng đạn trên mình
Bỏ rơi tất cả tâm tình tóc tơ
Bỏ rơi từng mảnh trời thơ
Bỏ rơi luôn cả ước mơ một đời
Ðoàn quân không đánh, chỉ lùi
Tôi đi trong nỗi ngậm ngùi đớn đau!
Vì sao? Ðừng hỏi vì sao...
Tôi rời Ðà lạt một ngày đầu xuân
Tôi di chuyển với đoàn quân
Trên từng chặng nhỏ gian truân hành trình
Ba lô, súng đạn trên mình
Bỏ rơi tất cả tâm tình tóc tơ
Bỏ rơi từng mảnh trời thơ
Bỏ rơi luôn cả ước mơ một đời
Ðoàn quân không đánh, chỉ lùi
Tôi đi trong nỗi ngậm ngùi đớn đau!
Vì sao? Ðừng hỏi vì sao...
Yên Nê Đoàn Văn Khanh
No comments:
Post a Comment